[Khải-Nguyên] [Longfic] [Chap 1] Khách trạm hồng trần

Title: Khách trạm hồng trần
Author: Sotq
Pair: Khải-Nguyên
Rating: PG-13
Warning: Công lạnh-thụ hoạt bát. Ai không thích boyxboy thì back
Summary: Ta chỉ mong lúc này đuợc ôm người trong vòng tay
Status: Tuyệt đối không mang fic ra khỏi đây.
~~~~~~~

“Các em trật tự hôm nay chúng ta học bài mới” – Cô Tâm vừa nói vừa lấy tay đẩy gọng kính lên
“Cô không trả bài cũ hả cô?”
“Mắc công hôm qua em học quá đi”
“Ai kêu tụi bây học chi, hôm qua tau nằm ở nhà xem phim này”
– Một vài học sinh kêu lên than vãn. Đám còn lại thì chỉ ngồi nhìn và chờ tới tiết học
“Tớ cũng học nè, mắc công hồi tối học tới 12 giờ mới được đi ngủ, ai dè cô không trả bài. Ông trời ơi, sao ngài có thể phụ con như vậy???”
“CẢ LỚP TRẬT TỰ cho cô giảng bài kìa” – Thân làm lớp trưởng nên Nguyên phải ra mặt
– Cái lớp ồn ào cũng phải im bật. Lý do là gì? Không phải vì sợ Nguyên đâu. Mà là người ta đang ngắm cái người đứng chính giữa lớp đó a~
“Đây là học sinh mới tên Dịch Dương Thiên Tỷ, các em làm quen bạn mới đi nhá *quay qua* ủa em là ai? Đâu phải Tỷ???”
Bịch….bịch….bịch
“Hì hì, chào mọi người tớ là Thiên Tỷ, mong giúp đỡ. Ủa mà sao anh hai lại ở đây? Chắc anh lộn lớp rồi, đây là 8-2 còn anh là 9-2 mà, anh mau quay về đi coi chừng trễ đó” – Vừa nói xong người được Tỷ nhận là anh trai kia bỏ đi không nói lời nào
“Thiên Tỷ em ngồi ở dưới kế Chí Hoành nhé”
“Chào tớ là Chí Hoành, còn đây là Vương Nguyên lớp trưởng gương mẫu đó. À mà cái anh hồi nãy là anh của cậu hả? Đẹp trai nhỉ?”
“Hoành, cậu mà làm mất trật tự trong giờ học là tớ ghi vào sổ đấy”
“Hỏi chút xíu thôi mà làm gì ghê vậy, xớ”
– Nguyên Nguyên không để ý lắm tới cậu con trai hồi nãy vì cứ tưởng mình làm cả lớp im lặng ai dè đâu…nên đâm ra ghét hắn
~~~~~~~
– Giờ ăn trưa Nguyên, Hoành và Tỷ rủ nhau xuống canteen để ăn cơm. Trong lúc đang say sưa với phần cơm trưa của mình thì…
“Sao bên kia ồn ào quá vậy?” – Nguyên Nguyên đang múc miếng trứng lên miệng tự nhiên bị đám ồn ào kia làm cho hết muốn ăn
“Còn sao nữa, là vì anh trai hảo soái của Thiên Thiên ở đó nên cả đống mới bu lại làm quen đó chứ!” – Hoành nhau nhảu
“Ừm chắc vậy, anh Khải khi nào cũng được mọi người yêu quý vì ảnh học giỏi với đẹp trai chỉ có điều là anh ấy không thích nói chuyện với mọi người thôi, chắc tại vì dì với chú hay cãi nhau”
“Dì với chú là ai vậy? Mà chuyện nhà người ta mắc mớ gì mà ảnh buồn?”
“Thật ra tớ chỉ là em họ của Khải ca thôi, do ba mẹ tớ ở Mỹ làm ăn nên họ mới gửi tớ cho dì với chú ấy chứ, nhưng tớ vẫn thích ở riêng nên họ mua cho tớ một căn hộ nhỏ”
“Ồ thì ra là vậy”
“Mà cậu không được nói cho ai nghe đâu nha”
“OK, ủa mà Nguyên đi đâu rồi???”

“Mọi người trật tự đi, đây là nơi công cộng, không được ồn ào. Giám thị mà bắt gặp là trừ hạnh kiểm mọi người đó”
“Nguyên Nguyên à, bọn tớ chỉ đang làm quen với học sinh mới thôi mà” – Một bạn nữ đáp
“Mặc dù vậy nhưng mọi người cũng phải giữ ý thức nhe”
“Cậu có muốn làm quen không? Mới vào trường mà được làm lớp trưởng rồi, vả lại cũng hảo soái lắm” – Một bạn nữ khác chen vào
– Nguyên Nguyên thầm nghĩ dù gì cũng là học sinh gương mẫu, phải làm quen và giúp đỡ cho người mới cho nên cậu bước tới và…
“Chào, tớ là Vương Nguyên. Lớp trưởng lớp 8-2. Nghe nói cậu là học sinh mới chuyển vào, mình làm bạn nha” – Nói xong cậu đưa tay ra tỏ ý muốn bắt.
– Nhưng người kia vẫn ung dung ngồi ăn, không thèm liếc cậu một cái.
“…”
“…”
“…”
“Ủa Tiểu Nguyên, sao cậu lại ở đây? Bọn tớ kiếm cậu mãi” – Không khí im lặng 5 giây trước đã bị phá vỡ bởi Chí Hoành ==
“Sao mọi người bu quanh anh trai tớ vậy? Có chuyện gì à?”
“Bọn tớ chỉ muốn làm quen thôi” 
“Sao anh trai cậu không nói gì hết vậy”
“Nhưng không sao, lạnh lùng mới cuốn hút”
“Bla bla…”
– Mỗi người chen nhau mà nói

Mặc những tiếng ồn ào, hắn đứng dậy và đi thẳng. Chỉ kịp nghe một câu…
“Tưởng gì chứ đồ như anh chẳng ai thèm làm bạn đâu” – Còn ai vào đây ngoài cái người bị bơ hồi nãy 
~~~~~~~

“Hôm nay toàn gặp chuyện xui xẻo không đâu à, còn do cái tên Tuấn Khải chết bầm đó nữa. Mama ơi con về rồi đây, có bánh gì ngon ngon không ạ”
“Mới về mà đã đòi ăn rồi, nè ông tướng. Ăn xong tắm rửa sạch sẽ phụ mẹ dọn cơm đón nhà bác Vương đi nè”
“Vâng…lalala”
~~~~~~~
Bính…boong…
“Chắc họ tới rồi để mẹ ra mở cửa”
Cạch…
“Chào cả nhà, chị là chị Châu Mẫn, còn anh đây là Vương Phàm, cháu này chắc là con của 2 người”
“Chào chị và cháu. Có thể dẫn chúng tôi đi xem phòng được không?”
“À vâng được. Nhưng Nguyên với Khải nhà anh kết bạn được không? Sống chung nhà nói chuyện thì cũng vui hơn”
“Nhưng tôi e là…không vấn đề gì đâu chị. Khải vào đây, con ngồi nói chuyện với bạn. Bố mẹ lên xem nhà”
“Con không thích”
“Thằng nghịch tử, NGỒI XUỐNG MAU”
“Con đã nói là không thích kết bạn rồi mà”
“Thằng con láo lếu này, xin lỗi chị nhưng trong hoàn cảnh này cho tôi nói chuyện với nó một chút”
“Ông cứ tự nhiên…”
– Mẹ của Khải đáng lẽ phải lo lắng. Nhưng ngược lại, bà cầm tớ báo bắt chéo chân ngồi đọc báo…
– Nguyên đã chứng kiến hết tất cả, việc người ở chung nhà với mình là Khải và việc Khải cãi lại bố…
~~~~~~~
Như đã hứa thì nếu trên 600 like Sotq sẽ post chap 1
Có phải ít không 0.0
3 trang word luôn đó đâu có ít đâu mà sao post thì nó ít thế T_T
Dù sao thì nhớ like và đừng quên cmt nhận xét nha~
#Sotq

Leave a comment